Thơ Trần Mạnh Hảo

Chủ nhật Hồ Gươm


"Nhà thơ Trần Mạnh Hảo, hãy chuyển thơ nữa đi, trái tim của người Yêu Nước đang chờ. À vừa vồi Võ Quê cũng có một bài thơ Yêu Nước, làm cho HTâm không hổ thẹn, ít nhất mình có hai thằng bạn còn Yêu Nước đang dụng thơ chuyển niềm tin, tăng sức ấm cho mọi người xuống đường. Rất ngưỡng mộ các bạn.

Hy vọng những lời Thơ của TMHảo sẽ là một Thông Điệp rõ ràng, báo hiệu đất nước chuyển mình để rồi chọn một thách thức của hôm nay và tìm đến tương lai cho một Việt Nam thực sự Dân Chủ Đa Nguyên.
Tôi đọc những vần thơ mới sáng tác của TMHảo, có nghe tiếng súng đại pháp bắng ra biển Đông trúng đầu Lưỡi Bò. Thơ của Hảo hầu như chứa bao khác vọng của sông liền sông, núi liền núi. có chất sống của thời đại, TMHảo đã suy tư trước khi mở lời Yêu Nước và Thơ chỉ tặng cho những người biết Yêu Nước biết bảo vệ Tổ Quốc. Nhất là thế hệ hôm nay, họ có quyền viết một chương lịch sử cho chính họ vào đầu thế kỷ 21 này.
Paris. Huỳnh Tâm"



Thơ Trần Mạnh Hảo
Chủ nhật buồn xiêu xiêu
Không thấy người biểu tình yêu nước
Đất nước không được yêu
Đất nước bị phụ tình
Mùa thu vừa bắt cóc
Hồ Gươm

Thương xót lá bàng giãy chết
Lá bàng hình chữ u
Hình lưỡi bò
Cành bàng bị mùa thu cắt tiết
Máu ai trút lá xuống hồ ?

Ai đánh mất Hoàng Sa, Trường Sa
Ngay giữa lòng Hà Nội ?
Cá chìm cá nổi
Nhốt Hồ Gươm Hỏa Lò
Gió bấc thổi

Run rẩy hồ thương sương mù
Thương quá những hàng cây cơm nguội
Bị gió lạ cầm tù
Đám mây làm gì mang tội
Mà bị giam mãi dưới hồ thu ?

Liễu đau liễu rủ hàng hàng
Cây liễu đang bị theo dõi
Cây lộc vừng đang bị tình nghi
Cây bồ đề đang bị nghe lén

Nắng không tìm ra thần Kim Quy
Rùa muốn trốn vì không tìm thấy kiếm
Tượng vua Lê đứng đó làm vì
Chúa Trịnh vừa đến chiếm
Vận nước thời suy vi

Tháp Bút viết gì lên gió ?
Đau hồn thu thảo u minh
Hồ Gươm nằm suông thương nhớ
Những người yêu nước biểu tình
Mình không được yêu nước mình
Vô lý
Hồ nằm đây không biết để làm gì ?

Kìa tượng vua Lý Thái tổ
Đứng ngó Hồ Gươm đi…
Sài Gòn chủ nhật 23-10-2011
T.M.H.



Tôi mang Hồ Gươm đi
Thơ Trần Mạnh Hảo

Sao Hồ Gươm biết tôi chia xa
Mà run cho mọi bóng cây nhòa
Mà im im hết nghìn tăm cá
Mà thở chiều lên khắp cỏ hoa ?

Gió níu hoàng hôn xuống đáy tranh
Lá rụng trời xao động cổ thành
Đổi dòng, sông gửi hồn ngưng đọng
Mượn hồ trả kiếm lại trời xanh

Tôi muốn mang hồ đi trú đông
Mà không khiêng vác được sông Hồng
Mà không gói nổi heo may rét
Đành để hồ cho gió bấc trông

Sao Hồ Gươm biết tôi ra đây
Mà thương ôm bóng kẻ lưu đầy
Mà lau đôi mắt tôi bằng sóng
Mà cả trời kia xuống hết cây ?

T.M.H.

Nguồn: http://xuandienhannom.blogspot.com/2011/10/tho-tran-manh-hao-hai-bai-tho-ho-guom.html?spref=fb

Không có nhận xét nào: