Tháng
4-1975. Miền Nam Sụp Đổ
Trọng Đạt
“ Lý tưởng đã đưa nước Mỹ vào Đông Dương và
sự mệt nhoài khiến chúng ta phải rút ra……
… Đông Dương sụp đổ năm 1975 vẫn còn
gợi lại trong tôi những nỗi niềm u sầu
khó tả. Nỗi buồn của tôi dành cho những kẻ nạn nhân bị bỏ rơi cũng bằng ngang với
niềm ngậm ngùi của tôi dành cho nước Mỹ đã gây ra cho chính mình.”
(1)
Cuộc chiến tranh dài nhất thế kỷ này đã để lại
cho hai nước đồng minh Hoa Kỳ và Việt Nam Cộng Hòa nhiều thiệt hại nặng, miền
Nam bị mất về tay Cộng Sản, khoảng hai trăm ngàn binh sĩ tử trận. Hoa Kỳ với
hơn 58 ngàn quân bị thiệt mạng, tốn kém nhiều trăm tỷ cũng như mất uy tín danh
dự trên thế giới. Các phe đều thiệt hại lớn, miền Bắc được tiếng là chiến thắng
nhưng đã phải trả cái giá quá đắt: hơn một triệu thanh niên phơi thây ngoài
trận địa, hơn một triệu gia đình đau khổ, đất nước tan hoang vì bom đạn mà nhiều
thập niên sau mới xây dựng lại được.
Người
Mỹ bắt đầu can thiệp vào Đông Dương từ 1950 khi Trung Cộng viện trợ ồ ạt cho Việt
Minh tại biên giới Việt - Hoa nhưng họ thực sự can thiệp vào VN khi đổ quân vào
Đà Nẵng giữa năm 1965.
TT Johnson được Quốc hội ủng hộ cho tăng quân
đều hàng năm từ 184,300 người năm 1965 lên tới 536,100 năm 1968. Nhờ vậy miền
nam VN đã được bình định. Mỹ oanh tạc BV từ 1964, có leo thang nhưng hạn chế mục đích hăm dọa để Hà Nội phải
đàm phán rút về Bắc. Phía CS tiếp tục cuộc chiến, họ đánh thí quân để đẩy mạnh
phong trào phản chiến tại Mỹ. Số lính Mỹ bị giết tăng dần, năm 1965 có 1,863
lính Mỹ chết tại miền nam, từ 1965 tới 1968 có tất cả 35,751 người tử trận. Con
số tử thương này đã khiến phong trào phản chiến càng lên cao hơn.
CS
bị thảm bại Tết Mậu thân 1968, ta đánh thắng một trận lớn nhưng thua cuộc
chiến, chống đối tại Mỹ lên cao, họ đòi chính phủ rút quân về nước. Năm 1968
phản chiến nói chung bất bạo động, năm sau 1969 khi Nixon lên làm TT đã tiến
tới bạo động, đổ máu, sinh viên bắn súng đốt nhà, đập cửa kính, ném bom lớp học.
Cuối 1965 tỷ lệ số người ủng hộ chiến
tranh VN khoảng 61% tới 1968 xuống còn khoảng 40%, tới 1971 còn khoảng 30% (2)
TT Nixon đem quân về nước, phục hồi hòa bình như
đã hứa khi tranh cử. Năm 1969 ông bắt
đầu cho rút quân, thực hiện VN hóa chiến tranh giúp VNCH hành quân sang Miên từ
29-4-1970 tới 22 -7-1970 để đánh vào hậu cần BV tại đây. Ta đã ruồng bố được
khoảng 40,000 quân CS, giết trên 10 ngàn cán binh, tịch thu được 22,890 vũ khí
cá nhân, 2,500 vũ khí cộng đồng, phá hủy nhiều cơ sở quân sự, làm suy yếu áp
lực địch tại miền Nam VN.
Kế đó Nixon giúp miền nam VN mở hành quân tiến
sang Hạ lào theo đường số 9 để chiếm tỉnh Tchépone rồi tiến sâu hơn vào vùng
xung quanh để phá hủy các cơ sở CS. Cuộc hành quân lấy tên Lam Sơn bắt đầu ngày
8-2-1971, Quân đội VNCH chiến đấu anh dũng và hữu hiệu nhưng rồi gặp trở ngại,
quân số lúc cao nhất là 17,000 người.
BV phản công mạnh hơn ta tưởng, đồng thời VNCH
thiếu yểm trợ không quân của bộ chỉ huy quân sự Mỹ tại Sài Gòn, ta bị thiệt hại
nặng lên tới 3,000; TT Thiệu lệnh cho các Tướng lãnh ngưng tiến quân. Giữa
tháng ba ta rút lui về phía nam theo đường 914 bị Cộng quân truy kích thiệt hại
nhiều, cho tới 25-3-1971 cuộc hành quân coi như chấm dứt, tổng cộng chỉ kéo dài
45 ngày, nói chung hai bên đều bị thiệt hại nặng.
Nixon
cho biết (3) cuộc tấn công mục đích giảm
áp lực địch để Hoa Kỳ rút quân mà VNCH vẫn còn tồn tại, Nixon dự trù tới 1972
chỉ còn vài chục ngàn lính Mỹ còn ở VNCH.
Tổng thống cử Kissinger, Phụ tá an ninh Quốc
gia đàm phán với BV tại Paris . Cuộc hòa đàm bắt đầu từ tháng 5-1968 dưới thời
Johnson, nhưng thực sự bắt đầu từ 1969 và do Kissinger đi đêm với Lê Đức Thọ. Trong mấy năm liên
tiếp phía BV lợi dụng hòa đàm để tuyên truyền chống Mỹ. Hà Nội ngoan cố đòi Mỹ
phải rút quân đơn phương, loại bỏ chính phủ Thiệu, lập chính phủ ba thành phần, cắt viện trợ VNCH. Họ
biết Hành pháp Mỹ bị Quốc hội và phản chiến chống đối nên lì ra không chịu ký.
Cuối
tháng 3-1972, khi Hoa Kỳ đã rút gần hết , Hà Nội đưa khoảng mười Sư đoàn, hàng
ngàn chiến xa, đại bác, phòng không tấn công VNCH dữ dội làm ba mũi dùi: tại
Quảng Trị 6 Sư đoàn, tại Kontum 2 Sư đoàn và Bình Long 3 Sư đoàn . Hỏa lực Cộng
quân rất hùng hậu khiến VNCH phải rút chạy tại nhiều nơi. TT Nixon cho mở lại
cuộc oanh tạc, ông dùng hỏa lực vũ bão
đánh BV, trưng dụng tối đa các chiến hạm của Đệ Thất hạm đội, hơn 400 pháo đài
bay B-52 và khu trục cơ F-4 để oanh kích cả hai chiến trường Nam Bắc. Cuộc tấn
công của Hà nội bị nghiền nát chấm dứt cuối tháng 9-1972, tổng cộng khoảng 100
ngàn cán binh bị giết , 75% số xe tăng
bị hủy hoại
Tại Hòa đàm Paris phần vì thấy Nixon qua thăm
dò sẽ tái đắc cử Tống thống ngày 7-11-72, phần vì thất bại về quân sự nên BV đã
chịu nhượng bộ rất nhiều trong phiên họp 9-10-1972. Họ không đòi lật đổ ông
Thiệu, lập chính phủ liên hiệp, cắt viện trợ VNCH…Kissinger và Lê Đức Thọ
chuẩn bị ký kết cuối tháng 10 nhưng VNCH
chống đối bản Dự thảo, việc ký kết tháng 10 bất thành . Kissinger muốn ký kết
trước bầu cử nhưng Nixon không cần vì theo thăm dò ông vượt đối thủ quá xa.
Sang tháng 11, tháng 12 hòa đàm bế tắc phần vì
do VNCH và nhất là BV cố tình gây trở
ngại, họ đoán Quốc hội Mỹ sẽ ra luật chấm dứt chiến tranh đem quân về nước nên
bỏ họp ngày 13-12. TT Nixon đã cho B-52 oanh tạc BV dữ dội suốt 12 đêm từ 18-12
cho tới cuối tháng khiến BV phải trở lại
bàn hội nghị. Hiệp định Paris được ký ngày 27-1-1973, các phe tham dự đều được chia phần: Nixon lấy
được tù binh, Lê Đức Thọ đòi được Mỹ rút quân, Nguyễn Văn Thiệu vẫn làm Tổng
thống , chính phủ Cách mạng lâm thời
được coi là đảng phái chính trị của miền Nam.
Bầu cử Tổng thống 7-11-1972 Nixon thắng 47 triệu phiếu phổ phông,
60.7% số phiếu bầu , hơn McGovern 18 triệu phiếu , thắng cử lớn nhất từ
xưa tới nay. Nixon đã đem quân về nước, lấy lại tù binh,
không bỏ đồng minh, hòa với Nga, bang giao với Trung Cộng. Sau khi ngưng bắn,
Quốc hội cắt giảm viện trợ cho VNCH dần dần : Năm 1973 Mỹ viện trợ 2 tỷ 1, năm
sau còn 1 tỷ 4, năm sau 1975 còn 700 triệu, tiền mất giá thực ra chỉ còn 500
triệu. Năm 1972 đảng Dân chủ nắm 242 ghế hạ Viện, Cộng Hòa 192 ghế, Cuộc bầu cử
Hạ Viện ngày 4-11-1974 khiến Dân Chủ thêm 49 ghế thành 291, Cộng Hòa mất 48 ghế còn 144, Dân Chủ chiếm
60.7% Hạ viện , Cộng Hòa 33.1%.
Quốc Hội Dân Chủ kiên quyết chống chiến tranh
VN, trả thù cho thất bại nhục nhã trong cuộc bầu cử Tổng thống năm 1972 bằng
cắt giảm viện trợ quân sự cho miền nam VN như trên để bỏ rơi Đông Dương. Theo lới kể của
Kissinger (4)) Hà Nội xây dựng hệ thống đường xâm nhập tổng cộng trên 20 ngàn
km để vận chuyển nhiều xe tăng, đại bác, hỏa tiễn, phòng không vào Nam.
Văn Tiến Dũng nói hệ thống đường này như những sợi thừng ngày này qua ngày khác
quấn quanh cổ, chân , tay con quỷ (VNCH) đợi lệnh xiết cổ cho nó chết.
Ngày
9-8-1974 Nixon từ chức vì vụ Watergate, Phó TT Gerald Ford lên thay, VNCH suy
yếu vì bị cắt giảm viện trợ trong khi BV được Nga, Tầu tích cực giúp đỡ mở cuộc
tấn công miền nam từ cuối năm 1974 tại Phước Long. TT Thiệu gửi thư cho TT Ford
ngày 24 và 25 -1-1975 cho biết tình trạng thiếu thốn đạn dược tiếp liệu, pháo
thủ phải đếm từng viên đạn. Mặc dù Ford và Kissinger nỗ lực vận động tại Quốc
hội để xin viện trợ bổ túc 300 triệu nhưng bị chống đối mạnh, họ tìm cách trì
hoãn viện trợ cử phái đoàn dân biểu sang
Sài Gòn quan sát trong khi miền Nam đang sụp đổ dần dần
Theo Kissinger đám người to mồm tại Quốc hội
và truyền thông chống liên hệ giúp đỡ Sài Gòn, sự chống đối lên tới tột đỉnh
khi họ mở chiến dịch chống cung cấp phương tiện tự vệ cho các nước Đông Dương lâm
nguy. Họ không bao giờ ý thức được việc làm tàn ác của mình, đối với họ chỉ có
sinh mạng của người Mỹ mới là quan trọng, sinh mạng của nhân dân Đông Dương như
cỏ rác không đáng cứu vớt. Trong số báo Los Angeles Times ngày 6-3-1975 kêu gọi
bác bỏ khoản viện trợ bổ túc mà còn đề nghị cắt bỏ viện trợ quân sự dưới mức
700 triệu dù đã được chấp thuận, những người này đã tiếp tay với Hà Nội xiết cổ
VNCH.
Tình hình quân sự miền nam VN vô cùng bi đát, pháo binh thì hết đạn, máy
bay không còn săng nhớt, các Quân đoàn, Sư đoàn rút dần, co cụm….
Ban Mê
Thuột bị Cộng quân tràn ngập 13-3-1975, hai ngày sau, TT Thiệu hốt hoảng cho
rút lui Quân đoàn II tại Kontum, Pleiku đưa tới sụp đổ cả hai Quân khu I và II trong
vòng hai tuần lễ. Trận Long Khánh diễn ra ác liệt từ ngày 9 cho tới giữa tháng
4-1975,
Theo
lời đề nghị của Kissinger ngày 10-4, TT
Ford ra trước Quốc hội đề nghị viện trợ khẩn cấp 722 triệu cho VNCH nhưng bị
bác bỏ ngày 18-4. Tại Long Khánh Trung Tướng Toàn cho lệnh rút ngày 20-4. CSBV
hối hả chuyển đại binh bao vây dứt điểm
Sài Gòn, lực lượng BV vào khoảng 20 Sư đoàn trang bị đầy đủ trong khi Quân đội
VNCH tại quân khu Ba chỉ có 3 Sư đoàn
thiếu thốn kiệt quệ mọi mặt, đạn chỉ đủ đánh trong hai tuần lễ.
Ngày 21-4 TT Thiệu từ chức, Phó Tổng thống
Trần văn Hương lên thay được một tuần rồi bàn giao cho Tướng Dương văn Minh
ngày 28-4 để hy vọng thương thuyết với BV. Ngay chiều hôm ấy năm máy bay Mỹ do
CS lấy được ném bom phi trường Tân Sơn Nhất rung chuyển cả Sài Gòn, tối ấy BV
pháo 300 quả 130 ly vào phí trường Tân Nhất. Hà Nội từ chối đề nghị thương
thuyết của Tướng Dương Văn Minh và buộc
phải đầu hàng. Sáng hôm sau tân Thủ Tướng Vũ Văn Mẫu đọc văn thư yêu cầu cơ
quan DAO Hoa Kỳ rút lui trong vòng 24 tiếng đồng hồ, tức thì trực thăng từ hạm
đội số Bẩy bay ào ào vào Sài Gòn di tản.
Tối 29-4 trong cơn khói lửa, ông Dương Văn
Minh kêu gọi các lực lượng Quân đội VNCH trên đài phát thanh, lời kêu gọi lập
đi lập lại suốt đêm.
“Các vị Tư lệnh Quân đoàn, Sư đoàn hãy giữ
vững vị trí và chờ lệnh mới”
Dưới đây là đoạn phim thể hiện cảnh tượng bi
đát tại tòa Đại sứ Mỹ trong giờ phút hấp hối của Sài Gòn, xin lược thuật theo lời
tác giả Larry Berman (5). Đại Sứ Martin chưa muốn đi ngay, ông ta xin Kissinger
cho Ban tham mưu độ 20 người ở lại hai ngày.
Tại
phiên họp Hội đồng an ninh quốc gia, Giám đốc CIA William Colby báo cáo CS
không chấp nhận đề nghị ngưng bắn của Dương Văn Minh. Kisinger nói:
“BV cố ý làm nhục Hoa Kỳ, không thể để người
Mỹ tại Việt Nam
nữa”.
Ngày 29-4 Đại sứ Martin được lệnh phải di tản hết
mọi người, ông ta không nghe lời. Kissinger tái mặt bảo:
“Không có lý do gì mà người Mỹ còn ở lại
đó. Tổng thống đã lệnh cho Đại sứ phải đưa họ đi hết.. tại sao kỳ thế?
Sáu giờ rưỡi sáng 29-4, Bộ trưởng Quốc phòng
Mỹ Schlesinger công bố Tổng thống ra lệnh rút khỏi VN lần cuối vào khoảng 11
giờ tối qua bằng trực thăng.
Kissinger cáu giận điện cho Martin:
“Ông phải xử dụng trực thăng để di tản tất
cả người Mỹ, nhắc lại tất cả”
Ngày 30-4 một biển ngữ đặt ở sân tòa Đại sứ Mỹ
tại Sài Gòn “Tắt đèn ở cuối đường hầm khi bạn đi ra”. Cuộc di tản do những trực
thăng CH-46 Sea Night và CH-53 Sea Stallion từ nóc tòa Đại Sứ bay ra hạm đội.
Mọi liên lạc giữa phi công với Bộ Chỉ Huy Không Vận Chiến Trường và Trung Tâm
Kiểm Soát đồng thời cũng chuyển về các Giới chức chỉ huy và kiểm soát Mỹ tại Hạ
Uy Di và Hoa Thịnh Đốn.
Báo
cáo cuối cùng do một phi công CH-53 xác nhận kết thúc chua chát của cuộc di
tản:
“Tất
cả nhân viên Mỹ còn lại hiện đang ở trên nóc và người Việt ở trong tòa nhà”
Người Việt phá cửa tràn vào tòa Đại sứ, từ trên
nóc tòa, Thiếu tá Thủy quân lục
chiến James Kean mô tả cảnh hỗn loạn ở dưới như trong phim On the Beach.
Lúc 7 giờ 51 phút sáng giờ Sài Gòn, chuyến
trực thăng cuối cùng chở TQLC Mỹ về nước. Báo cáo cuối cùng của người phi công
CH-46 chỉ vỏn vẹn:
“Tất
cả người Mỹ đã ra đi, nhắc lại ra đi”
Tại
tòa Bạch Ốc TT Ford chính thức thông báo:
“Cuộc
di tản đã hoàn tất. Nó đã đóng kín một chương trong Kinh nghiệm của người Mỹ.”
Lúc 12 giờ 10 xe tăng BV húc vào cổng dinh Độc
Lập, lúc 12 giờ 30 lính BV bước vào dinh. Tướng Dương Văn Minh và nội các ngồi
đợi bàn giao quyền hành, Đại tá Búi Tín thay mặt quân đội CSBV nói:
‘Các ông còn gì đâu mà bàn giao, các ông
phải đầu hàng”.
Bùi
Tìn hỏi Tướng Minh còn chơi tennis và sưu tầm hoa lan không. Bùi Tín hỏi Thủ
tướng Vũ Văn Mẫu sao tóc ông dài thế vì nghe nói ông thề cắt tóc ngắn khi Thiệu
còn làm Tổng thống. Tướng Minh cười, Búi Tín nói
“Chúng tôi thắng trận chắc vì biết
hết mọi chuyện”
Họ đưa Tướng Minh lên đài phát thanh bắt
tuyên bố đầu hàng vô điều kiện.
Việt Nam Cộng Hòa không còn nữa.
Trọng Đạt
(1) Years of
Renewal, trang 463.
(2) Nguồn Wikipedia: Opposition to the US involvement in the Vietnam war
(3) No More Vietnams trang 124
(4) Years of
Renewal trang 479
(5) No Peace No Honor trang 270-273
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét