Võ Khánh Linh

Lạm bàn về cái sự “độc quyền” yêu nước
Quan hệ với Trung Quốc luôn là vấn đề nhạy cảm trong chính sách ngoại giao cả ngàn đời nay của nước Việt. Đứng bên cạnh một nước khổng lồ, có tư tưởng bá quyền ngang ngược đã là một “bất công” với một nước nhỏ như ta mà ông Trời đã an bài. Mỗi khi Trung Quốc có hành động chèn ép thô bạo thì cái tiềm thức, bản năng kháng cự đó lại đốt nóng bầu nhiệt huyết của những con
dân đất Việt. Lòng yêu nước gắn với sự cảnh giác cao độ đó đáng được chia sẻ khi người dân có những biểu hiện bức xúc như biểu tình tự phát. Nhưng không hề bình thường khi sau cuộc biểu tình tự phát đầu tiên, thì một số nhóm nhỏ lại duy trì, cổ vũ biểu tình “tự phát” không giới hạn ấy thì thực đáng lo, đáng bàn.

Hàng chục đợt biểu tình liên tiếp vừa qua, nếu ai quan tâm thì nhìn ngay thấy sự cổ vũ của mấy ông Tiến sỹ Nguyễn Quang A, giáo sư Nguyễn Huệ Chi, nhà văn Nguyên Ngọc, …, sự xông pha tích cực của những nhân vật đấu tranh dân chủ như Phạm Hồng Sơn, Lê Quốc Quân, Nguyễn Tiến Nam, blogger Mẹ Nấm,… (- những nhân vật mà không ít lần công khai quan điểm phản đối chế độ, đòi Đảng “trả lại quyền lực cho dân tộc”, một số còn công khai hoặc bị chính quyền chỉ mặt là thành viên của các tổ chức đòi lật đổ Nhà nước như Việt Tân, Khối 8406) diễn ra bền bỉ cứ vào mỗi sáng Chủ Nhật, không ở trước ĐSQ Trung Quốc thì quanh Hồ Gươm, đều là những địa điểm trung tâm chính trị - văn hóa của thủ đô. Sự yêu nước của một nhóm người này được tường thuật trực tiếp hàng giờ hàng phút của cả hệ thống trang mạng phản động ở nước ngoài và trang, blog “phản biện” của cá nhân họ ở trong nước. Chẳng cần động não thì người mù cũng nhận thấy nguy cơ đe doa an ninh hiển hiện ở mỗi cuộc biểu tình, mà công an chính quyền Hà Nội vẫn cứ đều đều kiên nhẫn thuyết phục họ bằng những nghị quyết chỉ thị sẵn có về việc biểu tình tự phát là trái pháp luật!

Cảnh báo về nguy cơ này, trong một bài báo “Không để kẻ xấu lợi dụng lòng yêu nước” trên báo “Nhân dân điện tử” ngày 21/8/2011 có đoạn:

“Phải nói rằng trên in-tơ-nét, tin tức về các cuộc tụ tập, biểu tình, tuần hành tự phát đã được một số người khuếch đại, khuếch trương ở mức cao nhất. Họ vừa hí hửng cổ vũ lẫn nhau, vừa đưa ra nhiều ngôn từ ngông ngạo và thách thức. Họ không chỉ sử dụng in-tơ-nét nhằm kêu gọi, tuyên truyền các luận điệu đen tối, mà còn sử dụng in-tơ-nét làm phương tiện hướng dẫn tụ tập, truyền bá cách thức đối phó với chính quyền. Phụ họa với loại thông tin này, các cơ quan thông tấn như RFA, BBC, VOA, RFI và một số diễn đàn chống cộng ở hải ngoại đều cố đua nhau đưa tin một cách sớm và nhanh nhất, kèm theo là "phân tích, đánh giá" mang màu sắc kích động. Các cơ quan truyền thông này còn thực hiện một số phỏng vấn, tạo diễn đàn để một số nhân vật nhân danh "lòng yêu nước" vu cáo chính quyền đàn áp, vu cáo Nhà nước vi phạm nhân quyền, thỏa hiệp và hy sinh quyền lợi đất nước. Thậm chí ngay sau khi UBND thành phố Hà Nội ra Thông báo Về công tác bảo đảm an ninh trật tự trên địa bàn thành phố Hà Nội, một số blog đăng tải ý kiến bác bỏ, phản ứng mà bất kỳ cá nhân nào hiểu biết về pháp luật đều không nên làm.

"Chiến dịch truyền thông đen" nói trên đã làm một số kẻ hoang tưởng vội vàng mơ về một "cách mạng màu" ở Việt Nam (!) và càng hối thúc nhau tiếp tục cái hành động mà về luật pháp, là không thể chấp nhận. Nhưng đó là mơ hão, và những người tỉnh táo, có lương tri đã lên tiếng kịp thời. Như trong entry Ðừng yêu nước bằng máu của người khác! một blogger viết: "Tôi ngán đến tận cổ việc họ tự cho mình là đang nói lên tiếng nói của nhân dân để viết về lòng yêu nước. Họ chỉ trích, họ mách nước cho Nhà nước làm việc A việc B dù họ biết rằng nếu có nổ súng thì họ sẽ không gửi email gọi con họ bỏ học ở nước ngoài để về nhập ngũ. Nghĩ đi nghĩ lại, tôi tự hỏi và mãi vẫn không tìm được chỗ nào cho thấy họ đang đại diện cho nhân dân (những người nông dân như ông ngoại tôi, những cán bộ về hưu như bác và các dì tôi) để nói những từ đại ngôn đó". Một blogger khác viết: "Thực tế, bất cứ ai lang thang trên các diễn đàn chính trị, các trang mạng nước ngoài hoặc có email rơi vào "sổ đen" của các "tín đồ chống cộng" ở hải ngoại đều thấy rõ rằng, luôn có vô khối những bài viết kêu gọi biểu tình, ca ngợi những người tham gia biểu tình, luôn nhấn mạnh đến các "gương mặt nổi" mà họ gọi là các "nhà dân chủ", "nhà bất đồng chính kiến", "nhà trí thức dân chủ", tung ra các bản tin cập nhật tường thuật chi tiết diễn biến các cuộc biểu tình, phỏng vấn những người đang tham gia biểu tình (có ai đặt câu hỏi là vì sao trong các đoàn biểu tình luôn có những người tham gia biểu tình trả lời phỏng vấn trực tiếp, tường thuật tình hình tại chỗ cho các đài báo, trang mạng chống chính quyền này, các bức hình chụp luôn làm nổi những người mà các thành phần chống đối là ca ngợi là các "nhà đấu tranh dân chủ"?) và hàng nghìn các bài viết mổ xẻ, xuyên tạc theo ý đồ thấy rõ là vu cho công an "đàn áp" người biểu tình, tung hứng nhau để "đổ tội" chính quyền hèn nhát...".”

Sự “độc quyền yêu nước” của những người này đang như thách đố sự kiên nhẫn của chính quyền và người dân thủ đô. Ngày 18/8/2011, UBND TP Hà Nội đã ra thông báo yêu cầu chấm dứt mọi hoạt động tụ tập, biểu tình, tuần hành tự phát, đồng thời cử cán bộ chính quyền địa phương đến vận động từng người “độc quyền yêu nước” đó hãy yêu nước bằng cách khác, và chấm dứt biểu tình tự phát đó. Đáp lại, ta thấy ngay sư hống hách, trịnh thượng của những con người “độc quyền yêu nước” này. Họ cho ra ngay lập tức một kiến nghị ký tập thể 25 người cho rằng Thông báo trên là trái pháp luật. Khoan hãy xem đến mục đích của Kiến nghị và những con người cho ra Kiến nghị này, mà hãy bàn đến nội dung thể hiện sự ngang ngược không thua gì quân bành trướng Trung Quốc, sự xem thường Nhà nước và pháp luật của họ.

Thứ nhất, họ phủ nhận Thông báo trên là “trái Pháp luật, không có căn cứ pháp luật, không được ban hành theo những thủ tục hành chính thông thường và đặc biệt không có người ký để xác định cá nhân chịu trách nhiệm. Thông báo này không có hiệu lực pháp lý”. Đáng thương cho những trí thức có tên trong đó khi các vị này không thèm quan tâm đâu là một văn bản hành chính, đâu là một thông báo có tính khuyến nghị của một cơ quan hành chính. Bản thông báo của UBND TP Hà Nội thuần là như một thông báo báo chí thể hiện quan điểm của một tổ chức, cơ quan quản lý Nhà nước, không phải là một quyết định có hiệu lực cưỡng chế như văn bản pháp luật nên đâu cần số văn bản, người ký và hiển nhiên văn bản này chưa phải là văn bản pháp lý nên chưa mang tính cưỡng chế bắt buộc. Còn nếu đó là văn bản pháp lý có số hiệu, chữ ký của cá nhân, cơ quan như văn bản pháp luật thì đâu cần giới quan chức địa phương lục tục kéo đi vận động những nhà yêu nước này không đi biểu tình!

Thứ hai, họ phủ nhận văn bản này vì “Thông báo này đã cản trở một quyền công dân được Hiến pháp qui định và đảm bảo: Quyền biểu tình (theo điều 69 Hiến pháp 1992)”. Họ chỉ cố tình không chịu hiểu và lờ toẹt đi cái điều khoản đảm bảo cho Quyền biểu tình trong điều 69 Hiến Pháp 1992, nội dung như sau “Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí; có quyền được thông tin; có quyền hội họp, lập hội, biểu tình theo quy định của pháp luật”. Văn bản pháp luật đảm bảo quyền biểu tình có Nghị định số 38/2005/NĐ-CP mà tại Điều 7 của nghị định ghi rõ, “việc tập trung đông người ở nơi công cộng phải đăng ký trước với UBND có thẩm quyền nơi diễn ra các hoạt động đó và phải thực hiện đúng nội dung đã đăng ký (quy định này không áp dụng đối với các hoạt động do các cơ quan Đảng, Nhà nước, Mặt trận Tổ quốc Việt Nam và các tổ chức chính trị - xã hội tổ chức). Bản đăng ký phải có các nội dung cơ bản sau: a) Họ tên, tuổi, địa chỉ của người đăng ký; tên, trụ sở và các thông tin khác của tổ chức đăng ký; b) Nội dung, mục đích việc tập trung đông người; c) Ngày, giờ diễn ra hoạt động, thời gian kết thúc; d) Địa điểm tập trung, đường đi, sơ đồ lộ trình sẽ đi qua; đ) Tên của các tổ chức dự kiến tham gia và họ tên, tuổi, địa chỉ của người đại diện cho tổ chức đó; e) Số người dự kiến tham gia; cờ, ảnh, phương tiện mang theo, nội dung biểu ngữ, khẩu hiệu (nếu có); g) Cam kết thực hiện đúng nội dung, phạm vi hoạt động đã đăng ký và thực hiện đúng các quy định của pháp luật về bảo đảm trật tự công cộng. Trong thời hạn 7 ngày làm việc, kể từ ngày nhận được bản đăng ký, chủ tịch UBND cấp có thẩm quyền có trách nhiệm xem xét, giải quyết việc đăng ký tập trung đông người. Chủ tịch UBND đã cho phép hoặc chủ tịch UBND cấp trên trực tiếp có quyền tạm đình chỉ, đình chỉ hoặc hủy bỏ việc tập trung đông người khi xét thấy các hoạt động đó gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến trật tự công cộng hoặc vi phạm nội dung đã cho phép...”

Đối chiếu với hoạt động biểu tình lâu nay của họ hoàn toàn trái pháp luật, đáng lý chính quyền hoàn toàn có quyền và trách nhiệm dẹp bỏ từ lâu. Nhưng xuất phát từ đạo lý, từ động cơ bề ngoài,…của hoạt động biểu tình này mà cho đến nay chính quyền vẫn chưa mạnh tay trấn áp. Có lẽ chính cái sự không nghiêm minh về pháp luật của chính quyền Thủ đô mà mới sinh ra cái Thông báo chẳng thuộc thể loại văn bản nào ấy, mới nuôi dưỡng, nảy sinh ra những Kiến nghị ngông cuồng kiểu này. Không thể cứ áp họ vào các trường hợp cần chiếu cố (kiểu như vì họ chưa hiểu biết pháp luật, họ yêu nước…) mà không chịu áp dụng pháp luật với họ, bởi không ít những người tham gia biểu tình là trí thức học hàm học vị đầy mình, thì càng không có lý do gì mà “biệt đãi” với họ được. Nếu đứng trên lập trường vi hiến của những người này thì chính quyền Hà Nội mới đáng bị xử lý vì không thực hiện nghiêm chỉnh quy định pháp luật để đảm bảo Điều 69 Hiến Pháp 1992 kia, chứ không phải là cái Thông báo của UBND TP Hà Nội là vi hiến theo kiểu “lý người Mèo” của mấy vị học giả, người dân “độc quyền yêu nước” đó.

Thứ ba, họ cho rằng “Thông báo này trái với tuyên bố trước đó của một Ủy viên UBND TP Hà Nội: không chủ trương đàn áp người biểu tình yêu nước (Trung tướng Nguyễn Đức Nhanh – Giám đốc Công An TP Hà Nội, ngày 02/08/2011)”. Đúng là trò mặc cả kiểu trẻ con. Việc ông Nhanh tuyên bố là công an Hà Nội không có chủ trương đàn áp người biểu tình yêu nước thì rõ quá rồi. Chính cái sự vị nể lòng yêu nước kiểu độc quyền của các vị này mà công an chưa mạnh tay thực thi pháp luật, chờ cho các cơ quan quản lý hành chính vận động thuyết phục những “người yêu nước” đó tuân thủ pháp luật trước đã.

Thứ tư, họ cho rằng “Thông báo này cho rằng biểu tình tự phát đã gây ảnh hưởng xấu đến trật tự an toàn xã hội, đến hình ảnh Thủ đô…Thực tế những cuộc biểu tình tự phát đều diễn ra ôn hòa trật tự, là hình ảnh đẹp về lòng yêu nước của công dân Việt Nam giữa Thủ đô Hà Nội được bạn bè Quốc tế ghi nhận, dư luận Quốc tế đánh giá cao”. Đợi đến lúc xảy ra bạo loạn hay mấy kẻ “độc quyền yêu nước” đó làm thành công cách mạng cam, quýt thì mới là lúc chính quyền được phép ra tay chắc? Còn mấy cái hình ảnh công an phải khiêng, lôi những thành phần không tuân thủ sự điều khiển về trật tự công cộng …lên xe bus như trường hợp Nguyễn Chí Đức kia thì vẫn là “ôn hòa trật tự” ư? Phải chăng, theo họ, phải có thêm nhiều hình ảnh công an bắt những thành phần quá khích, hay mấy “nhà đấu tranh dân chủ” đó thì mới là “hình ảnh đẹp về lòng yêu nước của công dân”?

Thứ năm, họ cho rằng “Chúng tôi khẳng định không một thế lực thù địch nào của nước Việt Nam có thể lợi dụng lòng yêu nước của chúng tôi, như suy diễn trong thông báo này. Yêu cầu làm rõ ý mập mờ có tính chất chụp mũ rất nguy hiểm rằng những cuộc biểu tình yêu nước của quần chúng có liên quan tới “các thế lực chống đối nhà nước” trích thông báo: “Những ngày gần đây, lợi dụng tình cảm yêu nước của nhân dân, các thế lực chống đối nhà nước Việt Nam trong và ngoài nước đã và đang kêu gọi, kích động, hướng dẫn quần chúng biểu tình, tuần hành gây mất an ninh trật tự ở Thủ đô.”? Mấy vị này cố tình tai điếc, mắt mù mà không chịu liếc lên các trang mạng của chính quý vị như blog Nguyễn Xuân Diện, Danlambao của Nguyễn Hữu Vinh, Bauxite Việt Nam của ông Huệ Chi để xem nguy cơ đe dọa an ninh từ các cuộc biểu tình này đến cỡ nào; quá bộ tí nữa thì hãy mở email của chính họ, các trang mạng “yêu nước” của những kẻ chống Cộng hải ngoại sẽ thấy tràn ngập các hoạt động cổ vũ biểu tình, hướng dẫn cách biểu tình, thông báo biểu tình, …tiếp sức hỗ trợ cho mấy vị độc quyền yêu nước đó. Cái sự “khẳng định” của quý vị không thể thay thế được việc chấp hành quy định của pháp luật, đó là chưa nói đến “mức độ đảm bảo” của mấy lời khẳng định đó thì đến con nít chẳng dám tin.

Không chỉ ngang ngược thể hiện thái độ bất tuân pháp luật, mấy vị yêu nước độc quyền này còn lớn tiếng phản pháo, yêu cầu chính quyền phải “làm rõ ý mập mờ có tính chất chụp mũ rất nguy hiểm rằng những cuộc biểu tình yêu nước của quần chúng có liên quan tới “các thế lực chống đối nhà nước”  và “Những người ký tên Kiến nghị yêu cầu làm rõ ai, bộ phận nào trong Ủy ban Nhân dân TP Hà Nội quyết định ra thông báo này?” Rành rành là một thông báo của UBND TP Hà Nội -  đại diện cho cơ quan hành pháp rõ ràng mà họ vẫn còn lên giọng kiểu khủng bố, côn đồ như vậy thì trách tri những văn bản pháp luật khác họ chẳng ngại chà đạp.

Nguyên văn câu Thông báo được họ chụp cho chính quyền vu cáo họ như sau “Những ngày đầu, các cuộc tụ tập, biểu tình, tuần hành tự phát xuất phát từ tinh thần yêu nước và tâm lý bức xúc của quần chúng nhân dân. Những ngày gần đây lợi dụng tình cảm yêu nước của nhân dân, các thế lực chống phá nhà nước Việt Nam trong và ngoài nước đã và đang kêu gọi, kích động, hướng dẫn quần chúng biểu tình, tuần hành gây mất an ninh trật tự ở Thủ đô.

Những cuộc tụ tập, biểu tình, tuần hành tự phát đã gây ảnh hưởng xấu đến trật tự an toàn xã hội, đến hình ảnh Thủ đô Hà Nội - Thành phố vì hoà bình; tiềm ẩn các yếu tố gây mất ổn định chính trị; tác động tiêu cực tới việc thực hiện đường lối, quan hệ đối ngoại của Đảng, Nhà nước ta. Một bộ phận quần chúng do thiếu thông tin, ngộ nhận tham gia biểu tình tự phát là thể hiện tinh thần yêu nước; trong khi đó số đối tượng chống đối trong và ngoài nước đang ráo riết lợi dụng vấn đề trên để tiến hành các hoạt động chống Đảng, Nhà nước. Âm mưu, ý đồ của họ là chia rẽ khối đại đoàn kết toàn dân, kích động hằn thù dân tộc chia rẽ quan hệ Việt - Trung; kích động, tập hợp lực lượng gây mất an ninh trật tự và ổn định chính trị đất nước.”.

Đây là một nhận xét rất khách quan, đánh giá đầy đủ tình hình và nguy cơ mà bất cứ ai quan tâm đến sự kiện này đều thấy được. Những cảnh báo đó của UBND TP Hà Nội lại được họ tự chụp mũ cho mình để tố ngược lại cơ quan công quyền. Đúng là chuyện hy hữu chỉ có ở xứ Việt Nam!

Quyền biểu tình được ghi nhận trong các văn bản pháp lý quốc tế và quốc gia. Ngay Điều 21 Công ước quốc tế về những quyền dân sư và chính trị năm 1966 ghi rõ “Quyền hội họp hoà bình phải được công nhận. Việc thực hiện quyền này không bị hạn chế, trừ những hạn chế do pháp luật quy định và là cần thiết trong một xã hội dân chủ, vì lợi ích an ninh quốc gia, an toàn và trật tự công cộng, và để bảo vệ sức khỏe và đạo đức xã hội hoặc bảo vệ quyền và tự do của những người khác“

Bất cứ quyền dân sự, chính trị nào trong các văn bản luật pháp quốc tế cũng đi kèm với giới hạn bởi luật pháp quốc gia và yêu cầu bảo vệ An ninh quốc gia, an toàn và trật tự công cộng. Pháp luật hầu hết các quốc gia khác, kể cả các quốc gia Tây phương như Mỹ, Anh, Đức...đều có văn bản luật giới hạn hoạt động biểu tình, với quy định cụ thể có nhiều điểm chung như: quy định giờ giấc, địa điểm, phạm vi và cả những yếu tố kỹ thuật liên quan và biện pháp phòng ngừa những hành vi quá giới hạn cho phép.

Nghị quyết 38 của Nhà nước ta hiển nhiên đã quy định đầy đủ về điều kiện cho cuộc biểu tình diễn ra là phải tuân thủ các thủ tục cần thiết hoàn toàn thể hiện sự tiến bộ về mặt lập pháp, không vi hiến hay vi phạm nhân quyền như những kẻ “độc quyền yêu nước” này to mồm thường xuyên rêu rao để cổ xúy cho một thứ tự do vô chính phủ hay phục vụ cho mục tiêu chính trị nào của họ?.

Thực tế, thì ngay sau Thông báo của UBND TP Hà Nội và chính quyền địa phương đến gặp từng người vận động, thuyết phục nhưng vẫn có một số người “độc quyền yêu nước” đi biểu tình ngay ngày 21/08. Và trên blog của ông Tiến sỹ biểu tình Nguyễn Xuân Diện và hàng loạt các trang mạng, blog “yêu nước” quen thuộc cả trong và ngoài nước khác vẫn “tiếp sóng” với đủ lời châm trích, kích bác, lên án chính quyền “đàn áp người yêu nước”, cực đoan đến mức họ rỉa rói cả các hoạt động văn hóa, biểu diễn văn nghệ của thanh niên, sinh viên, quần chúng quanh khu vực “biểu tình” của họ. Chính những kẻ luôn lấy mác yêu nước làm bùa hộ mệnh cho mọi lời nói, việc làm phi lý, phi pháp của họ đang lấy đi giới hạn tôn trọng của người dân Thủ đô, sự kiên nhẫn của chính quyền.

Võ Khánh Linh

Không có nhận xét nào: