Nguyễn Gia Kiểng và cỗ máy thời gian
TL 270
Nguyễn Ngọc Tấn
“...Thật sự là chúng ta đang
sống trong một thế giới không có tình nghĩa liên đới. Nghĩa là hoàn toàn không
có bối cảnh quốc tế trong cuộc đấu tranh của chúng ta...”
Hôm nay tôi gởi đến các anh một số ý kiến về Nguyễn Gia Kiểng. Phải, một số ý kiến về Nguyễn Gia Kiểng có liên quan đến sự hưng thịnh hay suy vong của Việt Nam.
Hôm nay tôi gởi đến các anh một số ý kiến về Nguyễn Gia Kiểng. Phải, một số ý kiến về Nguyễn Gia Kiểng có liên quan đến sự hưng thịnh hay suy vong của Việt Nam.
Tiền đề của bài này là Nguyễn Gia
Kiểng là một nhân tài. Một nhân tài với một đầu óc lý luận thông minh, sắc bén
và một tấm lòng đấu tranh không biết mệt mỏi cho dân chủ ở Việt Nam. Cho đến
nay, anh đã đóng góp khá nhiều trên mặt trận lý luận, còn trên mặt trận thực
hành thì anh chưa có cơ hội.
Trong suy nghĩ của tội: ngày nào
mà Nguyễn Gia Kiểng vẫn chỉ là một cây bút thì chưa cứu được đất nước, chỉ khi
nào Nguyễn Gia Kiểng trên địa vị tổng thống Việt Nam (chắc chắn Việt Nam trong
tương lai phải theo chế độ tổng thống vì không có chế độ nào dân chủ hơn) thì
mới cứu được đất nước bằng cái đầu thông minh của mình.
Ðiều băng khoăn của tôi là: liệu
thời gian có chờ đợi chúng ta hay không?
Trong một bài viết trước đây gởi
đến anh, tôi có lưu ý các anh rằng: cộng sản đang sử dụng "cổ máy thời
gian" để ngăn không cho có cơ hội những người đối lập tài ba lên cầm
quyền, vì một đời người được bao nhiêu năm? Họ không cần đối phó với Nguyễn Gia
Kiểng mà chỉ để cho cổ máy thời gian làm việc. Nói cách khác, đó cũng là một
cách để họ đối phó với Nguyễn Gia Kiểng, nhưng là không trực tiếp.
Nguyễn Gia Kiểng liệu có chống
lại nổi cổ máy thới gian không? Thật là thâm độc, phải thấy trước điều này chứ
đừng lạc quan khi cái chốt của vấn đề chưa được giải quyết. Cái chốt của vấn đề
là: phải làm thế nào để họ không có thể sử dụng cổ máy thời gian được, nghĩa là
không để cho họ tiếp tục lì lợm ngồi lâu trên ngôi vị cầm quyền.
Vấn đề trở thành là: dân chủ hóa
Việt Nam, hẳn nhiên, nhưng đừng để quá muộn. Không phải lúc nào cũng có nhan nhản
nhân tài trên đất nước. Ðúng nghĩa của người tài, lắm khi cả thế kỷ hoặc mấy
thế kỷ mới có một. Cho nên thật là một tội lớn đối với đất nước nếu một là hãm
hại người tài như năm xưa họ đã giết hại cụ Phạm Quỳnh, nhà văn lỗi lạc Khái
Hưng, hoặc họ đã gián tiếp (mượn tay người Pháp) để giết hại Nguyễn Thái Học,
hoặc hai là để uổng phí người tài như họ đang làm đối với Nguyễn Gia Kiểng.
Thêm chừng 10 năm nữa, chắc chắn
sự chói sáng của Nguyễn Gia Kiểng không còn được nguyên thể. Ðó là tôi nói chỉ
thêm 10 năm nữa thôi, chứ với cái xu thế thật đáng buồn của thế giới ngày nay
(điều mà tôi đã nói trong một lá thư trước gởi đến anh, những người giữ những
chức vị cao trong các cơ chế dân chủ của các nước lớn ngày nay như các tổng
thống của Liên Hiệp Quốc, phần lớn chỉ là những người sinh hoạt trong các định
chế dân chủ đã có sẵn. Họ lên cầm quyền như sử dụng một cỗ máy không hồn, lạnh
lùng và dửng dưng, chứ tuyệt nhiên không phải là hành động của những người có
trong hồn mạch chảy của giòng suối lý tưởng tự do. Chính vì thế, thái độ thường
trực của họ là bàng quang trước những khát khao dân chủ mà một số ít dân tộc
đang phải gánh chịu.
Thực trạng này đã kéo dài từ hơn
20 năm qua trên thế giới và chưa có dấu hiệu chấm dứt mà các anh gọi là chủ
nghĩa thực tiễn. Chế độ cộng sản Việt Nam cũng đã bắt mạch được cái xu thế rất
có lợi này cho họ này cho nên sự lì lợm của họ chưa có thời điểm chấm dứt, nghĩa
là có thể kéo dài không phải 10 năm, 20 năm, 30 năm... mà là vô hạn định.
Có thể lấy tuổi tác của chúng ta
để đương đầu với sự vô hạn định hay không? Không.
Thật sự là chúng ta đang sống
trong một thế giới không có tình nghĩa liên đới, không có sự cùng chia sẻ những
giá trị chung. Nghĩa là hoàn toàn không có bối cảnh quốc tế trong cuộc đấu
tranh của chúng ta.
Trong lá thư trước gởi đến anh,
tôi có nói lên điều mỉa mai chua xót này: cộng sản có cả thế giới tự do của
chúng ta, trong khi chính chúng ta - những người con của lý tưởng tự do - lại
không có. Ðây chính là điều đau xót nhất của tôi về chính trị khi nghĩ về vận
mệnh đất nước.
Mong được các anh chia sẻ trong niềm ray rứt trăn trở chung về tiền đồ tổ quốc.
Mong được các anh chia sẻ trong niềm ray rứt trăn trở chung về tiền đồ tổ quốc.
Nguyễn Ngọc Tấn (Philippines)
Ghi thêm:
Một tình cảm nồng nàn như của
anh Tấn chỉ có thể tiếp nhận và trân trọng chứ không cần thảo luận. Xin cảm ơn
anh Tấn.
Trong lòng quí mến cá nhân,
tôi xin phép chia sẻ với anh Tấn hai ý kiến nhỏ mà chắc chắn anh Kiểng cũng
đồng ý.
Một là cỗ máy thời gian tuy rất
tàn nhẫn nhưng lần này chưa chắc nó đã bẻ gẫy được chúng ta, bởi vì chúng ta
đang sống trong cao điểm của một làn sóng dân chủ mới, làn sóng này sẽ cuốn đi
những chế độ độc tài không lý tưởng chỉ sống được nhờ chủ nghĩa thực tiễn
(realism) như chế độ cộng sản Việt Nam.
Hai là chế độ tổng thống
không hẳn là chế độ dân chủ hay nhất. Tuy nó cho phép dân chúng bầu trực tiếp
người lãnh đạo cao nhất nhưng nó cũng có những khuyết tật rất lớn và dễ đưa đến
bế tắc hoặc độc tài.
Kính mến,
Nguyễn Văn Huy
(Tập
Hợp Dân Chủ Đa Nguyên)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét