Nơi lạnh nhất mà con người sinh sống
Chúng ta đang trong những ngày mùa đông lạnh giá, không khí lạnh đang lan tỏa
ở khắp mọi nơi. Dù vậy, con người luôn có khả năng đương đầu với cái lạnh và cố
gắng hoạt động bình thường. Có thể bạn cho rằng thời tiết nơi bạn đang sống là
quá lạnh, nhưng ở đâu đó trên thế giới, người ta còn đang chống chọi với cái
lạnh dường như không tưởng. Đó chính là ngôi làng nhỏ Oymyakon ở Nga, cách vòng cực Bắc vài trăm km,
nơi được xem là nơi lạnh nhất mà con người sinh sống.
Nhiệt độ trung bình trong mùa đông tại đây thường rơi vào
khoảng âm 50 độ C và nhiệt độ thấp nhất
từng được ghi nhận là âm 71 độ C. Gần đây, một nhà thám
hiểm, nhiếp ảnh gIa mang Amos Chapple vừa có chuyến thăm vùng đất đặc biệt này.
Sau thời gian 5 tuần lưu lại Oymyakon, Chapple đã ghi lại một số hình ảnh về
khung cảnh mùa đông cũng như cuộc sống hàng ngày của những cư dân tại khu vực
khắc nghiệt này. Bây giờ, mời các bạn xem ảnh trong chuyến hành trình của
Chapple và cảm nhận nhé. Sức chịu đựng của con người thật kỳ diệu.
Amos Chapple bắt đầu chuyến hành trình tại Yakutsk, thành
phố nằm ở miễn Viễn Đông nước Nga. Đây là thủ phủ của nước Cộng hòa Sakha và
được xem như thủ đô lạnh nhất thế giới.
Thành phố Yakutsk có dân số khoảng 300.000 cư dân và trong
suốt mùa đông, nhiệt độ trung bình vào khoảng âm 34 độ C.
Tuy nhiên, Chapple chia sẻ rằng cư dân tại thành phố vẫn
rất tuyệt vời: "Người dân địa phương thân thiện, hòa đồng, bình dị với
những bộ quần áo rất đẹp."
Cư dân đã đương đầu với cái lạnh như thế nào? Chapple cho
biết: "Russki chai, là tên một loại trà tại Nga, nhưng đối với cư dân
tại đây, nó như một loại volka giúp giữ ấm."
Chapple ở tạm trong một ngôi nhà nghỉ nhỏ tại Yakutsk trước
khi làm quen với người dân địa phương và được mời chuyển sang ở nhà của họ.
Chapple cho biết: "Tôi đã cố gắng ăn những bữa cơm ăn của họ như một
lời cảm ơn vì đã cho ở nhờ. Nhưng thật khó để nuốt trôi một đĩa nachos đến từ
vùng Siberia."
Chapple nhận định nguồn thu từ việc kinh doanh kim cương đã
cung cấp cho Yakutsk một nền kinh tế "đa dạng và khỏe mạnh."
Những tàn dư từ thời chiến tranh lạnh không còn biểu hiện
rõ rệt tại vùng đất này, Chapple cảm thấy "sắc tộc Yakuts dường như
tách khỏi sắc tộc Nga, họ không còn mang nỗi bi thương từ một triều đại đã sụp
đổ trong quá khứ."
Yakutsk là cửa ngõ để tiến vào Oymyakon, thường được nhắc
đến với tên gọi nơi lạnh nhất hành tinh mà con người sinh sống. Phải mất 2
ngày, băng qua những con đường nhỏ, cô lập và cằn cỗi mới tới được ngôi làng
này. Chapple bị mắc kẹt ở giữa đường và phải ở lại đây 2 ngày.
Vì lái xe trong điều kiện nhiệt độ rất thấp nên động cơ
phải được hoạt động liên tục, do đó các trạm xăng dọc đường cũng mở cửa suốt
ngày đêm. Chapple cho biết: "Nhân công tại các trạm xăng cô lập này làm
việc trong 2 tuần, sau đó nghỉ 2 tuần."
Trong 2 ngày mắc kẹt ở giữa đường, Chapple trú lại trong
một căn nhà nghỉ mang tên "Café Cuba", nằm trên một khu đất hoang dọc
theo con đường. Chapple đã sống sót nhờ vào súp và trà nóng trong khi chờ một
chiếc xe khác để đi nhờ tới cuối con đường.
"Người cho tôi đi nhờ quãng đường còn lại đã hỏi nhiều
câu hỏi với sự hiếu khách và cả lời đe dọa về môi trường khắt nghiệt.Tôi và gia
đình họ dừng lại ăn mì ống trước khi chính thức đặt chân tới Oymyakon." Ảnh bên dưới là tượng đài đặt trước lối vào ngôi làng với
nhiệt kế chỉ âm 71,2 độ C. Dòng chữ tiếng Nga nghĩa là "Oymyakon - Vùng
đất cực lạnh giá."
Ngày hôm đó, nhiệt độ trung bình tại thị trấn vào mùa đông
là khoảng âm 50 độ C. Cái tên Oymyakon trong tiếng Siberia nghĩa là "nước
không đóng băng" và chuyện có tin hay không là tùy bạn. Chapple cho rằng
có thể là do khi xưa vào những ngày mùa xuân ấm áp, những người chăn nuôi đã
dùng nước tại các con suối để tắm rửa cho bầy tuần lộc của họ.
Vừa bước vào thị trấn, Chapple lập tức cảm nhận và chịu ảnh
hưởng của nhiệt độ cực lạnh. Chapple kể lại: "Tôi còn nhớ cái lạnh
dường như khiến cho chân tôi bị kẹp chặt lại. Một điều ngạc nhiên khác là đôi
khi nước bọt của tôi sẽ đóng băng lại và đâm vào môi tôi." Anh cho
rằng một ngày ở trong môi trường này sẽ khiến con người ta kiệt sức thật sự.
Chapple chía sẻ: "Việc sử dụng máy ảnh cũng vô cùng
khó khăn. Hơi thở sẽ tạo ra sương mù dày đặc như khói xì gà trước ống kính và
do đó, tôi phải nín thở mỗi khi bấm máy. Thao tác lấy nét bằng ống kính cũng
trở nên vất vả hơn khi mà nhiệt độ lạnh làm mọi thứ co khít lại."
Mặt đất hoàn toàn đông lạnh và dĩ nhiên là đường ống dẫn
nước tới các hộ gia đình cũng bị đóng băng. Thay vào đó, người ta sử dụng nước
trực tiếp từ bên ngoài. Hình bên dưới, một căn nhà vệ sinh bên ngoài và việc đi
vệ sinh vào mùa đông cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Khi có người mất vào mùa đông tại Oymyakon, việc chôn cất
cũng trở nên khó khăn hơn. Người ta phải đốt những đống lửa lớn để làm ấm mặt
đất và giúp băng tan chảy ra.
Chapple cho rằng dân làng sẽ rất hân hoan chào đón khi có
người lạ đến thăm. Tuy nhiên, anh nhận thấy rằng thật khó để gặp mọi người.
"Chỉ có một số người đi lại bên ngoài với đôi tay áp chặt vào mặt để giữ
ấm hoặc số khác là những người đã say xỉn."
Bởi vì mặt đất quá lạnh để có thể trồng trọt, người dân
Oymyakon chủ yếu sống dựa vào chăn nuôi hoặc công nhân tại các công trình. Bên
dưới đây là một công trường xây dựng nhà máy sưởi cho thị trấn.
Và nhiệt độ lạnh cũng ảnh hưởng sâu sắc đến thói quen ăn
uống của cư dân. Thực phẩm chủ yếu của họ là cá đông lạnh như cá hồi, cá hồi
trắng và thạm chí là gan ngựa. Phần lớn cư dân đều nấu những món như súp thịt
để sống sót qua mùa đông.
Người dân nơi đây có sự nhận thức sâu sắc về môi trường
sống xung quanh và họ cũng có bề dày lịch sử lâu dài. Chapple kể lại:
"Cuộc sống nơi đây diễn ra tương tự như bất cứ nơi nào khác, nhưng điểm
khác biệt là đôi mắt luôn nhìn vào nhiệt kế. Nếu nhiệt độ xuống dưới âm 50 độ
C, mọi thứ sẽ bắt đầu ngừng lại.
Tin hay không là tùy bạn, khi mùa hè đến trên vùng đất này,
nhiệt độ sẽ trở nên dễ chịu hơn. Nhiệt độ cao nhất tại đây từng được ghi nhận
là khoảng 35 độ C. Tuy nhiên, những ngày tháng mùa hè cũng trôi qua rất nhanh
và dường như, quanh năm vẫn là mùa đông dài vô tận.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét